Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2012

CẢM ƠN BỨC THƯ CỦA GIÁO SƯ PHẠM DUY HIỂN

Thân ái nhờ TS Nguyễn Xuân Diện chuyển hộ thư ngắn này đến GS Phạm Duy Hiển (vì tôi không biết bấm chỗ bình luận cuói trang thế nào)

Kính gửi Giáo sư Phạm Duy Hiển,
Tôi nghe biết đại danh của Giáo sư từ lâu. Hôm nay tôi không xem Bee.net, nhưng mở trang blog của TS Nguyễn Xuân Diện, thấy bức thư ngỏ của Giáo sư gửi ngài Thủ tướng Nhật Naoto Kan tôi thấy xúc động vô cùng. Chuyện như thế tại sao tôi lại xúc động?
Xin thưa là vì từ lâu tôi vẫn băn khoăn một nỗi: tại sao đông đảo giới trí thức nước mình lên tiếng phản biện mạnh mẽ vậy về dự án điện hạt nhân, thế mà không hiểu tại sao liên tục có nhiều đoàn cấp cao của Nhật Bản sang Việt Nam bàn thảo ủng hộ cho các dự án điện hạt nhân của Việt Nam? Đành phải tự trả lời rằng: Chính phủ họ thì phải ủng hộ, vì đó là cơ hội để các tập đoàn liên quan của Nhật xuất khẩu kỹ thuật, xuất khẩu máy móc sản suất điện hạt nhân nhiều tỷ đô la...Nhưng trong đầu óc và tình cảm của tôi, tôi vẫn nghĩ rằng nước Nhật rất hiểu Việt Nam, người Nhật nhân hậu, bao giờ cũng muốn làm điều tốt cho Việt Nam. Mà điện hạt nhân là vấn đề rất lớn, Nhật Bản đi đầu và có rất nhiều kinh nghiệm quản lý điều hành điện hạt nhân, trong khi đó thì trình độ kỹ thuật của Việt Nam mình còn rất thấp, trình độ điều hành có lẽ còn yếu hơn nữa. Vậy lý do nào đã khiến cho các bạn Nhật không tận tình nói thẳng để cho các nhà lãnh đạo Việt Nam biết trước khi đưa ra quyết định?
Có vấn đề lợi nhuận lớn, nhưng như trên đã nói, tôi vẫn nghĩ người Nhật rất có lương tâm. Nay sự việc đã xẩy ra ở nhà máy ĐHN Fukushima gây tổn thất lớn như vậy, lẽ nào Chính phủ và nhân dân Nhật bình tâm nhìn Việt Nam với KHKT lạc hậu đang sải những bước chân loạng choạng vào cái vòng kim cô đầy phóng xạ ấy?. Cả ở Đức nữa, bà Thủ tướng Mackel cũng đã tuyên bố nước này đang quá trình chấm dứt ĐHN. Nếu rủi ro xẩy ra chuyện gì, tiềm lực lớn như Nhật Bản mà xử lý còn lao đao, thì Việt Nam với quỹ dự trữ đôla bé tí xíu không biết xoay xở ra sao? (Chuyện kỹ thuật, tiền nong mà nghe ông PTT Nguyễn Sinh Hùng giơ tay kiểu lãnh tụ thì tôi không có tiền lệ nào để tin tưởng cả!) Rồi sẽ để cho dân tộc phải chịu thảm hoạ thôi. Mà lúc đó thì êkip lãnh đạo hiện nay an toàn hay không an toàn cũng hạ cánh (hoặc biến khuất) từ lâu rồi. Con Hồng cháu Lạc đau khổ biết bao ngàn năm, đến lúc ấy biết tìm ai mà hỏi trách nhiệm đây? Không phải là tự tôi không biết địa vị mình như con kiến mà ĐHN là chuyện lớn lao trên trời xanh, ai lo cho kiến mà kiến lo việc trời xanh? Nhưng quả thật với trách nhiệm công dân, đó là băn khoăn suy nghĩ trong lòng của tôi.
Vì vậy, đọc bức thư ngỏ của Giáo sư gửi Ngài Thủ tướng Nhật tôi thật rất xúc đông, thấy Giáo sư với tư cách là một nhà khoa học của chuyên ngành hạt nhân, không những lý lẽ kinh nghiệm đã vững chắc mà ngôn từ Giáo sư viết cho ngài Naoto Kan cũng rất chọn lọc thích đáng. Bức thư đó của Giáo sư thật đã nói hộ, bao gồm hộ cho những suy tư lo lắng của bản thân tôi và của rất nhiều người khác nữa. Tôi tin rằng bức thư chân tình chí lý của Giáo sư sẽ có ảnh hưởng tích cực đối với ngài Thủ tướng Naoto Kan và đông đảo người dân Nhật nhiều khổ đau do đó giàu lòng nhân hậu.
Một lần nữa tôi bày tỏ sự đồng tình và cám ơn Giáo sư đã viết bức thư đầy tâm huyết nói trên.
Ngô Đức Thọ (VNCHN, hưu trí)
TB. Thư này tuyệt không phải vì viết mấy chữ cám ơn để mong được ghi danh tên tuổi gì cả. Thời bây giờ mọi nhẽ đều phải nghĩ cho kỹ cả.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét